Gặp chú bé bơ vơ với đống rơm bị lật úp trên đường, một bác nông dân nhân hậu bảo cậu hãy quên buồn lo và vào nhà dùng cơm với gia đình ông. Sau bữa ăn ngon vẫn còn kịp để dựng đống rơm lên.
Chú bé phản đối. Chú bảo bố sẽ không hài lòng vì chuyện này.
Nhưng người nông dân vẫn cố thuyết phục và rồi thành công. Ra về sau bữa ăn, chú bé cho biết chú cảm thấy khá hơn và bày tỏ lòng cảm kích trước sự hào phóng của gia chủ. Cùng lúc đó, chú ta vẫn đoán chắc là bố chú sẽ không hài lòng.