Một người sắp chết cho gọi Luật sư, Bác sỹ và Cha xứ đến bên giường và đưa mỗi người một phong bì có đựng 50.000 đôla tiền mặt. Ông ta bắt từng người hứa là sau khi ông ta chết, trong đám tang, cả ba người phải bỏ ba phong bì này vào quan tài. Ông giải thích rằng ông muốn có đủ tiền xài cho cuộc sống ở cõi khác. Một tuần sau, ông ta chết.
Trong đám tang, cả ba người, luật sư, bác sỹ và cha xứ đều đặt một phong bì vào quan tài và đều cầu nguyện cho người quá cố được siêu thoát.
Vài tháng sau, tình cờ ba người gặp nhau. Chỉ sau vài câu chào hỏi là Cha xứ đã cảm thấy tội lỗi nên thú nhận là chỉ bỏ 10,000 đôla trong phong bì cho vào quan tài. Số tiền còn lại, cha đã gởi cho một giáo hội ở Nam Mỹ. Ông cầu xin hai người bạn tha thứ.
Bác sỹ, xúc động trước tấm chân tình của Cha xứ, nên cũng thú tội là đã giữ lại một ít tiền và đã góp cho một hội từ thiện về y học. Ông thành khẩn “khai báo” là trong phong bì chỉ có 15.000 đô.
Lúc này, Luật sư rất bất bình trước hành động đáng lên án của hai người bạn. Ông tỏ ra hết sức thất vọng về hai người bạn mà ông tin tưởng nhất. “Tôi là người duy nhất giữ đúng lời hứa với người bạn quá cố của chúng ta. Tôi muốn khẳng định với hai ông rằng tôi đã đặt vào quan tài đầy đủ số tiền. Thật vậy, trong phong bì ấy có một chi phiếu cá nhân của tôi, trị giá 50.000 đô.”