Một họa sĩ đi đến một vùng quê đẹp nghỉ ngơi và ở lại nhà một điền chủ. Hàng ngày anh ta mang thuốc và bút vẽ đi vẽ lại từ sáng đến tối, khi trời tối anh ta lại trở về trang trại ăn uống no nê rồi đi ngủ.
Đến ngày nghỉ cuối tuần anh ta muốn trả tiền cho ông điền chủ này, nhưng điền chủ nói:
- Không, tôi không muốn lấy tiền của ông đâu, tôi muốn xin ông một bức tranh. Tiền mà làm gì? Chỉ trong một tuần là tôi tiêu hết món tiền, nhưng tranh của ông thì vẫn không suy suyển tí nào.
Họa sĩ rất lấy làm hài lòng và cảm ơn điền chủ đã nói những điều tốt đẹp về những bức tranh của mình.
Điền chủ cười và trả lời:
- Không hẳn thế, tôi có một con trai đang ở tại Luân Đôn. Con trai tôi muốn trở thành họa sĩ. Tôi cho rằng ... tháng sau nó trở về đây, tôi sẽ chỉ cho cháu nó xem những bức tranh của ông và nó sẽ không muốn trở thành họa sĩ nữa!